Chương 1197: Em biết
“Cho nên vào năm nay anh ta cố ý tránh mặt em, sợ em bị liên lụy. Vê sau, tình hình thân thể chị càng lúc càng không ổn, Nghiêm Mặc Hàn liền muốn giúp chị thực hiện nguyện vọng cuối cùng.”
“Chị lớn lên ở cô nhỉ viện, luôn mong muốn có một gia đình. Vì vậy Mặc Hàn lấy chị chỉ vì báo ơn”
“Điều thần kỳ là lúc đó thân thể của Mặc Hàn có chuyển biến tốt. Chị nghĩ lúc đó Mặc Hàn không ly hôn với chị là vì muốn chăm sóc chị. Anh ta đúng là một người đàn ông tốt”
“Anh Nguyệt, chị với anh ta chưa có xảy ra bất cứ chuyện gì.”
Nước mắt Anh Nguyệt rơi như mưa: “Chị Bảo Ngọc, em biết, em biết rõ.”
Bảo Ngọc như vừa trút được gánh nặng: “Vậy thì tốt rồi!”
Hai bàn tay nắm chặt vào nhau, Anh Nguyệt nín khóc mỉm cười: “Chị Linh Trang nói cho em biết hết rồi. Chị Bảo Ngọc, em không quan tâm, về sau em cũng như chị Linh Trang sẽ coi chị như chị em trong nhà.
Từ nay về sau chị chính là chị ruột của em”
Bảo Ngọc cảm động gật đầu: “Ừ”
Lúc Anh Nguyệt từ phòng bệnh đi ra bất ngờ thấy Mặc Hàn đang dựa vào bức tường bên cạnh cửa.
Nhìn thấy Anh Nguyệt, Nghiêm Mặc Hàn định nói vài câu nhưng Anh Nguyệt lập tức ngăn lại: “Anh mau vào đi, hãy chăm sóc chị Bảo Ngọc thật tốt”
Những lời muốn nói của Nghiêm Mặc Hàn đành nuốt trở về, đáy mắt thoáng một nét buồn Anh ta gật đầu đi vào phòng bệnh.
Anh Nguyệt xúc động ra khỏi bệnh viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590281/chuong-1197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.