Chương 1148: Anh đi
Anh phần nộ buông cô ra, xoay người lại chật vật bỏ đi.
Anh không nhìn thấy cảnh Linh Trang cứng ngắc thân thể, ngã thắng xuống đất, ánh mắt bất lực. nhìn theo bóng lưng cao lớn của anh.
Lời nói của anh giống như một con dao bén nhọn, đâm xuyên qua lồng ngực cô.
“Nghiêm Linh Trang, anh thực sự chán ghét việc bản thân mình sống như một tên hề, bị tất cả các người coi như quân cờ để lợi dụng, bày binh bố trận. Anh đi đây. Sau này em hãy tự mình sống cho tốt!”
Từ nhỏ đến lớn cô sợ nhất là khi anh tức giận.
Cô chính là kẻ kém cỏi không có tiền đồ như vậy.
Bóng đen dần dần tràn đến.
Nghiêm Linh Trang tuyệt vọng nhằm mắt lại.
Bóng đêm sâu thẳm, con người tĩnh lặng, không biết khi nào trong không trung đã bắt đầu có hạt mưa tí tách rơi.
Có bóng người màu trắng như bóng ma ỷ xuyên qua hành lang gấp khúc ở trong nhà họ Bạch, cuối cùng gục ở trước cửa lớn, hai tay yếu ớt gõ vào cánh cửa Không bao lâu sau cánh cửa lớn được mở từ trong ra.
Nhìn thấy bóng người ngồi dưới đất người mở cửa hô lên đầy kinh ngạc: “Bà cả?”
Sau đó nhìn chung quanh, rồi nâng bà cả với vết thương đầy người vào phòng khách.
“Bà cả, xin chờ một chút, tôi đi thông báo cho ông chủ”
Người làm nói một câu rồi để lại bà cả vết thương đầy người ngồi lại ở trong phòng khách, một mình rời đi.
Bà cả tập tễnh đi đến cạnh ghế sô pha, run rẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590232/chuong-1148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.