Chương 1118: Không biết xấu hổ
“Anh Quân, ăn sáng đi.” Nghiêm Linh Trang cười rạng rỡ như ánh nắng, rất hạnh phúc.
Chiến Hàn Quân cởi trần ngồi xuống Nghiêm Linh Trang nhìn nửa người trên rắn chắc từng khối như các vị thần Hy Lạp thì thoáng liếm môi Chiến Hàn Quân: “…”
“Nhìn đi đâu đấy? Có biết xấu hổ không hả?”
Nghiêm Linh Trang le lưỡi với anh, khẽ lầm bầm: “Có phải chưa thấy bao giờ đâu.”
Chiến Hàn Quân cảm thấy mệt mỏi quá.
Cô nhớ rõ thân thể của anh, nhưng anh không nhớ rõ của cô có được không hả? Rõ ràng tối qua có cơ hội thâm nhập tìm hiểu, nhưng thấy cô ngủ ngọt ngào như thế làm anh không nỡ, chỉ có thể tha cho cô.
Ánh mắt anh liếc về nơi kiêu ngạo nhất của Nghiêm Linh Trang: “Qua đây, cho anh xem của em.”
Nghiêm Linh Trang ôm ngực lẩn mất.
Chờ Chiến Hàn Quân thay đồ xong vào nhà ăn đã thấy Nghiêm Linh Trang bóc xong trứng cho anh, săn sóc đặt ở vị trí anh ngồi.
Chờ anh ngồi xuống lại đưa chén cháo được quấy đến độ ấm vừa miệng sang cho anh Chiến Hàn Quân hậm hực nhìn cô: “Em nuôi trẻ con à?”
Nghiêm Linh Trang cười sung sướng: lều anh thành động vật nhuyễn thể luôn, thế thì sau này anh đừng hòng rời khỏi em nữa”
Chiến Hàn Quân nhìn đồ ăn dinh dưỡng phong phú trên bàn, hương vị lại thực đạm, cau mày nói: ‘Anh không thích ăn đồ mua bên ngoài.”
Nghiêm Linh Trang nói: “Sáng sớm nay em dậy hầm cháo đấy, trứng và bánh ngọt cũng đều là tự làm”
Chiến Hàn Quân sắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590202/chuong-1118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.