Chương 957: Mùa đông rồi sẽ qua, nắng mùa xuân rồi sẽ nhanh đến
Chiến Hàn Quân tao nhã bước tới chỗ Thanh An, sau đó đứng trước mặt cô bé và dịu dàng nói: “Nếu cháu không thích chú làm thầy dạy đàn của cháu, chú có thể rời khỏi đây ngay lập tức. Cháu đừng giận dỗi”
Thanh An ngơ ngác nhìn anh, những giọt nước mắt to như hạt đậu tích tụ trong hốc mắt. Cô bé muốn gọi anh một tiếng “Bổ”, nhưng mẹ đã dặn cô bé, không thể làm chuyện gì gây kích thích đến bố.
Chiến Hàn Quân đứng lên, áy náy nhìn Diệp Phong: “Tôi nghĩ tốt hơn là mọi người nên mời người tài khác đi.”
Diệp Phong ôm nỗi bất lực nhìn Thanh An, ánh mắt gần như cầu xin.
Khi Chiến Hàn Quân xoay người rời đi, một bàn tay nhỏ bé đột nhiên nắm lấy tay anh.
Chiến Hàn Quân quay đầu lại thì nhìn thấy Thanh An đang nhìn anh bãng đôi mắt †o tròn ngận nước, đáng thương nói: “Chú ơi, cháu sai rồi. Chú ở làm thầy của cháu đi, được không?”
Chiến Hàn Quân hơi giật mình, thái lúc này của Thanh An hoàn toàn khác lúc nãy khiến anh cảm thấy kinh ngạc.
Không biết tại sao, nhìn thấy Thanh An khóc, trái tim anh lập tức nhũn ra: “Được.”
Diệp Phong thở phào nhẹ nhõm.
Thanh An thân thiết nắm tay Chiến Hàn Quân đi vào phòng chơi đàn. Diệp Phong thì gọi bảo mẫu đến, dặn đi dặn lại: “Bữa trưa hôm nay nhớ phải chuẩn bị thức ăn thanh đạm. Còn nữa, thầy giáo dạy đàn dương cầm này là khách quý của nhà chúng ta, không được bạc đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/590041/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.