Chương 903: Đừng có đổ oan
Nghiêm Mặc Hàn đứng lên, toàn thân đau đến nhe răng rên rỉ.
Anh ta xắn tay áo lên, chỉ thấy trên cánh tay mình có vết bầm tím khắp nơi. Trên móng tay cũng có những vết xước.
Nghiêm Mặc Hàn nhìn chằm chằm vào.
Chiến Hàn Quân đầy nghỉ ngờ, “Có phải cô đã đánh tôi trong lúc tôi say rượu?”
Chiến Anh Nguyệt có chút áy náy, Anh đừng có đổ oan cho người tốt, rõ ràng là tự anh mò đến quán bar, chủ quán đánh anh một trận tơi bời, tôi có lòng tốt nhặt anh về đây.”
“Vậy thì những vết xước này là gì?” Ánh mắt của Nghiêm Mặc Hàn nhìn vào móng tay dài của Chiến Anh Nguyệt.
Chiến Anh Nguyệt lén liếc nhìn những vết xước kinh hoàng trên cánh tay anh ta, cô cũng không biết là do hôm qua cô đánh anh ta, hay là khi hai người lăn lộn trên giường mãnh liệt quá mà để lại những vết sẹo đó.
“Chắc do lúc tôi kéo anh về đây, không cẩn thận làm anh bị thương” Chiến Anh Nguyệt nói một cách phỏng đoán.
Nghiêm Mặc Hàn gãi gãi sau đầu, “Cô kéo tôi về? Tại sao tôi không nhớ?”
“Anh say mèm thì nhớ cái gì chứ.”
Nghiêm Mặc Hàn nhớ tới nguyên nhân vì sao mình đến quán bar và uống rượu say sưa, sắc mặt bỗng trở nên buồn bực.
“Chiến Anh Nguyệt, tôi đã để lạc mất bé Thanh Tùng”
Trước mặt cô, dường như anh không cần ngụy trang bất cứ chuyện gì.
Anh ta đau đớn túm tóc, nước mắt lưng tròng.
Chiến Anh Nguyệt nói khi say rượu, Nghiêm Linh Trang đã nói lời xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589987/chuong-903.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.