Chương 699: Cây lớn không còn, đăng tiêu cũng nên khô héo
Nghiêm Linh Trang ngã ngồi trên đất, nhưng lại quật cường nhào lên lân nữa, lần này cô ôm chặt lấy anh, tựa như bạch tuộc.
dính sát lên anh. Khóc đến mức tan nát cõi lòng, như một đứa bé.
“Em xin anh, anh đừng bỏ em”
Chiến Hàn Quân có cảm giác thân thể của mình bị cô quấn quanh, chặt đến mức khiến anh nghẹt thở, không thở nổi.
Anh đưa tay ra, muốn ôm lấy cô, nhưng đầu óc không bị khống chế nhớ đến gương mặt đó của ông cụ Nghiêm.
“Nhà họ Chiến các cháu phạm phải sai lầm lớn, nếu như bí mật này bị người ngoài biết được thì nhà họ Chiến sẽ khó mà thoát được tai vạ. Sợ là ngay cả chó mèo nhà họ Chiến cũng không thoát được kết cục đổ máu”
“Coi như ông xin cháu, trả Linh Trang lại cho bọn ông đi”
Bỗng nhiên Chiến Hàn Quân như bị mất kiểm soát, dùng sức đẩy mạnh Nghiêm Linh Trang ra, gào lên: “Nghiêm Linh Trang, cô tự trọng một chút đi, có được hay không?”
Dường như Nghiêm Linh Trang bị dọa sợ, ngơ ngác nhìn anh không nói lên lời “Coi như là tôi xin cô, tha cho tôi đi.” Giọng nói của Chiến Hàn Quân không khác nào giọng nói của ông cụ Nghiêm ngày ấy, thấp đến mức gần như không nghe thấy.
Nhưng lại làm dậy lên sóng to gió lớn.
Nghiêm Linh Trang chậm rãi bò dậy, lúc này tóc tai cô đã rồi tung, vẻ mặt thê lương.
“Anh Quân, em hỏi anh một lần cuối cùng, anh thật sự đã quyết định quyết tâm muốn cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589783/chuong-699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.