Chương 609: Hoa lan
Tố Quân Hà Đỉnh Sau đó mấy cặp mắt đều đổ dồn về phía Chiến Hàn Quân, chỉ chờ xem anh sẽ xử phạt Nghiêm Linh Trang luôn gây rối này như thế nào Nghiêm Linh Trang chép miệng nhỏ, khẽ lẩm bẩm nói: ‘Không phải chỉ là một cây phong lan thôi sao”
Sắc mặt của Chiến Hàn Quân rất khó coi, có lẽ cô gái này đã quên đi nguồn gốc của loại phong lan này rồi Mười lăm năm trước, cô đã khóc lóc, la hét muốn cứu sống cây phong lan này. Mà anh cũng từng an ủi cô hết lần này đến lần khác: “Nó chỉ là một cây phong lan mà thôi”
Cô lại càng khóc dữ hơn, giọng còn lớn hơn người ta khóc tang, khóc rất lâu.
Cuối cùng, anh thật sự không còn cách nào khác, tham khảo thật nhiều kiến thức nuôi dưỡng phong lan, cuối cùng cũng đã khiến nó hồi sinh, cứu sống cây phong lan, thế cô mới bình tĩnh lại không vòi hoa lan nữa.
Nghĩ đến cảnh cô khóc thấu trời thấu đất khi còn nhỏ, trong lòng anh bây giờ vẫn còn sợ hãi.
“Cứu sống nó, hoặc là cuốn gói đi khỏi đây” Chiến Hàn Quân lạnh lùng bỏ lại một câu rồi đẩy xe lăn đi mất.
Bé Tùng và bé An ném cho Nghiêm Linh Trang một nụ cười hàm ý vui trên nỗi đau của người khác: “Cô à, tự lo liệu đi nhé” Sau đó nhanh chóng bỏ chạy.
Nghiêm Linh Trang vô cùng sầu não, liên tục thở dài.
Chiến Quốc Việt chu đáo đưa bữa sáng cho cô: “Bữa sáng.”
Nghiêm Linh Trang cảm động đến mức suýt khóc: “Quốc Việt, cháu thật tốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589693/chuong-609.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.