Chương 548
Phong Mang nhận lấy, ngửi một chút thì sắc mặt chợt thay đổi: “Ở đâu ra?”
“Đây là gì?” Chiến Quốc Việt hỏi Phong Mang không muốn dạy xấu bọn trẻ, nhét túi giấy vào trong ngực.
Chiến Quốc Việt bất mãn: “Là đồ của bọn em mà?
Phong Mang nói: “Anh giữ giúp mấy đứa”
“Dựa vào gì chứ?” Chiến Quốc Việt không Vui.
“Dựa vào việc anh lớn hơn mấy đứa” Phong Mang đáp.
“Ỷ lớn hiếp nhỏ”
“Mặt dày vô sỉ”
“..”Phong Mang cạn lời.
Ông cụ non Chiến Quốc Việt lại nói: “Anh không nói em cũng biết cái này là gì”
Phong Mang kinh ngạc nhìn Chiến Quốc Việt, không tin nổi nói: “Nhóc biết này là gì, mà còn bảo anh bỏ nó vào đồ ăn sáng của ông nội nhóc?”
Trong mắt Chiến Quốc Việt hiện lên vẻ tức giận: “Em chỉ là muốn gậy ông đập lưng ông thôi”
Phong Mang hồi lâu vẫn chưa hoàn hồn “Chiến Quốc Việt, nhóc có ý gì? Chiến Bá Kiên thật có ý định đó với bố nhóc sao?”
Chiến Quốc Việt gật đầu Phong Mang thở gấp, siết chặt năm tay: “Chiến Bá Kiên, đồ hèn hạ này”
Lạc Thanh Tùng nghỉ ngờ nhìn Phong Mang: “Không ngờ kẻ bắt cóc như chú cũng rất có tinh thần chính nghĩa nha”
Chiến Quốc Việt nói với Lạc Thanh Tùng: “Anh ấy không phải kẻ bắt cóc, anh ấy là anh Phong Mang”
Phong Mang ngước mắt: “Quốc Việt, sao nhóc biết?”
Chiến Quốc Việt nói: “Ngọc bội của anh, em từng thấy ở chỗ của bố. Bố cũng từng nói sẽ đem ngọc bội cho anh Phong Mang của em Phong Mang cười đến sáng lạn.
Anh ta biết từ đầu tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589632/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.