Chương 543
Một bác sĩ mặc áo blouse trắng, mang kính gọng viền vàng, trông tuấn tú vô cùng đang thong dong đi tới.
Khuôn mặt của anh ta trắng bóc, đường nét rõ ràng, nụ cười thân thiện, trông có vẻ rất trầm ổn và đầy tri thức.
Chiến Đình Vũ hỏi: “Cậu tên là gì?”
“Phong Mang” Phong Mang khiêm tốn đáp.
“Ông Chiến à, bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ là chuyên viên phục hồi chức năng riêng của ông. Trong ba tháng tới, tôi sẽ giúp ông có thể đứng lên mà không cần dùng gậy nữa” Giọng nói không nhanh không chậm của Phong Mang, không trầm không bổng, lại toát lên vẻ tự tin và kiêu ngạo vô cùng.
Chiến Đình Vũ gật gù: “Hy vọng cậu đừng khiến tôi thất vọng”
Viện trưởng tự mình làm thủ tục xuất viện cho Chiến Đình Vũ.
Phong Mang và ông ta cùng quay lại biệt thự Ngọc Bích.
Ngày xưa nơi này vô cùng náo nhiệt nhưng bây giờ lại người đi nhà trống.
Chiến Đình Vũ chống gây đứng giữa phòng khách trống không, thở hổn hển một hồi.
“Người đâu, chết đâu hết cả rồi?”
Một người giúp việc cúi đầu, hoảng hốt đi tới: “Ông… ông chủ, có gì dặn dò ạ?”
Giọng nói già nua đó khiến Chiến Đình Vũ phải nhíu chặt mày.
Người giúp việc ở biệt thự Ngọc Bích đều là các cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, từ khi nào lại chuyển thành bà già hoa tàn ít bướm, không ai thèm ngó tới này?
Chẳng lẽ Chiến Hàn Quân nghĩ bây giờ ông ta không còn năng lực gì nữa nên chuyển những người giúp việc tệ nhất cho ông ta à?
“Ngẩng đầu lên”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589627/chuong-543.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.