Chương 507
Chiến Hàn Quân đi tới phòng bệnh số 11 thì bắt gặp Lạc Thanh Du đang lơ đãng đọc kinh cho ông cụ.
Nghe được tiếng bước chân quen thuộc, trái tìm Lạc Thanh Du chợt thít chặt, đập càng mạnh mẽ hơn.
Chiến Hàn Quân ngồi xuống cái ghế bên cạnh cô, quan sát cô bằng ánh mắt sâu xa như có điều suy nghĩ.
Lạc Thanh Du đọc: “Chấp vì một niệm, khổ vì một niệm; buông bỏ niệm đó, lòng sẽ tự tại Vật tùy tâm chuyển, cảnh do tâm tạo, muộn phiền do tâm sinh..”
Chiến Hàn Quân chợt mở lời hỏi: “Có ý gì?”
Lạc Thanh Du ngớ ra, ngón tay cố sức ghì chặt vào trang sách.
“Tổng giám đốc, ông cụ nhà họ Nghiêm bị tâm bệnh. Tâm có nghìn vạn nút thắt, nếu nó cứ tiếp tục bị đả động tới thì sẽ trở thành một vòng lặp vô tận”
Mắt Chiến Hàn Quân ánh lên sự mất mát: *Ừ. Vậy phải chữa thế nào?”
Lạc Thanh Du thấp giọng đáp: “Bác sĩ bó tay rồi, tôi cũng đâu thể chữa được!”
Chiến Hàn Quân cáu kinh đứng lên: “Nếu là tâm bệnh thì xin thuốc chữa tâm. Sao.
không có cách được chứ?”
Lạc Thanh Du kinh ngạc nhìn anh. Giờ đây cô tin chắc rằng anh đã nhận ra cô từ lâu rồi Anh đang thử thăm dò, bề ngoài là thảo luận bệnh của ông cụ, bên trong đang âm thầm thử lòng cô.
Cô như một kẻ hèn nhát trốn trong mai rùa làm anh rất thất vọng.
Điện thoại của Chiến Hàn Quân chợt vang lên, Chiến Hàn Quân liếc nhìn Lạc Thanh Du rồi bắt máy trước mặt cô.
“Tổng giám đốc! Trợ lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589591/chuong-507.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.