Chương 353:
Lạc Thanh Du xắn tay áo, giơ hai cánh tay đầy vết phát ban lên, tức giận nói: “Đã thấy chưa? Chuyện này đều là nhờ phước của anh cả”
Chiến Hàn Quân đột nhiên co người lại, vươn tay nắm lấy cổ tay cô: “Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?”
Khi ngón tay anh chạm vào da cô, cô thấy được sự lo lắng tràn ngập trong mắt anh.
Đây là ảo giác của cô sao?
Cho dù cô không nỡ làm anh tổn thương, nhưng cô vẫn lấy hết sức bình sinh mà đá vào.
đáy quần anh thật mạnh Chiến Hàn Quân phải lùi lại để né tránh.
“Anh Nguyệt, lái xe đi” Lạc Thanh Du rống lên một cách cưồng loạn Tiếng còi vang lên, chiếc xe lao vút đi.
Ba đứa nhỏ đuổi theo xe, khóc lóc nói: “Mẹ ơi, mẹ mau về đi, mẹ không cần chúng con nữa sao?”
Lạc Thanh Du nước mắt tuôn như mưa.
Chiến Hàn Quân nhìn làn khói để lại sau khi chiếc xe rời đi, tiếng khóc xé lòng của lũ trẻ khơi dậy khát vọng hơn thua mãnh liệt trong cơ thể anh.
“Chiến Quốc Việt. Quay lại đây”
Những đứa trẻ quay lại nhìn anh với ánh mắt bất lực.
“Tại sao mẹ không muốn gặp con ạ?” Bảo bối Thanh An buồn bực hỏi.
Chiến Anh Nguyệt đi tới xoa đầu đứa trẻ: “Mẹ bị ốm, mẹ đang cảm thấy hơi khó chịu.
Me sợ con nhìn thấy mẹ thì con sẽ buồn”
Bảo bối Thanh An lập tức lộ ra vẻ hoảng sợ: “Mẹ sẽ chết sao ạ? Con không muốn mẹ chết đâu”
“Con hãy ngoan ngoãn về nhà đi. Bố sẽ đi theo mẹ. Bố hứa sẽ đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589437/chuong-353.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.