Chương 309:
Bé Thanh An bị cô dì chú bác để ý như vậy, có chút ngại ngùng, xấu hổ vùi đầu vào ngực Chiến Hàn Quân. Sau đó, mắt nhắm mắt mở hiền lành quan sát nơi lạ lẫm này.
Hành động ngượng ngùng khiến Chiến Hàn Quân khẽ mỉm cười: “Cháu mắc cỡ à?”
Bé Thanh An ôm cổ rụt rè hỏi: “Chú ơi, sao mọi người cứ nhìn cháu hoài vậy?”
Ánh mắt nghiêm nghị của Chiến Hàn Quân nhìn xung quanh nhà hàng, đám nhân viên đó lại vội vàng vùi đầu làm việc.
Chiến Hàn Quân nói với Thanh An: “Có lẽ là bởi vì cháu rất đáng yêu”
Bé Thanh An ngây người nhìn Chiến Hàn Quân.
“Sao vậy?” Chiến Hàn Quân hỏi.
“Chú, đây là lần đầu tiên chú khen ngợi Thanh An đó ạ” Trong mắt bảo bối Thanh An không giấu được vẻ kinh ngạc.
Chiến Hàn Quân cau mày: “Thật sao?”
Vào lúc đó, thật muốn quên đi sự thờ ơ của anh ấy với bé Thanh An.
*Chú sau này sẽ luôn khen ngợi cháu, trong lòng sẽ không giấu diếm cháu bất cứ điều gì cả”
Bảo bối Thanh An cười híp mắt lại, con ngươi đen như ngọc bảo thạch hiện lên long lanh.
“Chú, lúc chú không tức giận, trông thật là đẹp trai”
“Vậy ư?”
Hai bố con vừa trò chuyện vừa đi đến quầy lễ tân nhà hàng, nhìn những món sơn hào hải vị bé Thanh An kinh ngạc thốt lên: “Chà”
“Cháu muốn ăn gì nào?” Chiến Hàn Quân hỏi cô bé.
Đột nhiên anh thấy rằng mình ít quan tâm đến đứa bé và thậm chí còn không biết sở thích là của cô bé là gì. Trong lòng chợt nảy sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589393/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.