Chương 298:
Mắt Chiến Hàn Quân rưng rưng, anh bị cảm động trước tấm lòng đứa trẻ.
*Chú sẽ không đánh mẹ, cũng không mắng mẹ. Chú rất yêu cô ấy” Anh nói.
Nước mắt Thanh An chảy xuống, cô bé rất thương tâm nói: “Chú nói dối
Chiến Hàn Quân: “..”
“Kể từ khi mẹ trở về Việt Nam, chú thường làm mẹ khóc. Buổi tối mẹ thường hay khóc”
Chiến Hàn Quân: “..”
“Chú là người xấu.”
Chiến Hàn Quân: Lời Thanh An khiến anh cảm thấy nặng nề vô cớ. Dường như anh vẫn biết quá ít về nỗi chua xót trong lòng Linh Trang.
Chiến Hàn Quân bế Thanh An lên, đi tới lầu một, nói với Bà Hoa: “Bà Hoa làm món gì ngon cho đứa nhỏ.”
“Vâng, được” Bà Hoa vui vẻ đáp.
Bà biết cậu chủ là một người nói năng chua ngoa có trái tim đậu hũ.
Chiến Hàn Quân đặt Thanh An xuống, Thanh An ngồi ôm má trên ghế sô pha, nước mắt lưng tròng ngây ngô nhìn anh.
“Cháu nhìn chú làm gì?” Chiến Hàn Quân tò mò hỏi.
“Chú định đuổi cháu đi phải không?” Thanh An đáng thương hỏi.
Chiến Hàn Quân ngạc nhiên. Làm sao có chuyện con gái anh có thể bị đuổi ra ngoài?
Thanh An nói: “Tự nhiên chú đối tốt với cháu như vậy, nhất định là chồn chúc Tết gà, làm chuyện xấu nên trong lòng bất an. Chú cho cháu ăn bữa ăn cuối cùng, cũng giống như bữa ăn tối cuối cùng của Chúa Giê su, ăn xong rồi thì cũng đến lúc phải tách ra phải không?”
Lạc Thanh Tùng đi tới, nắm chặt tay Thanh An, vẻ mặt thà chết chứ không chịu tách khỏi em gái Lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589382/chuong-298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.