Chương 157: Đó là nỗi đau lớn nhất trong lòng anh!
Đau đớn tới mức một người dũng cảm như anh, nhưng lại không dám tới nhận thi hài của cô, không dám tới tham gia tang lễ của cô, càng không dám đi tảo mộ tại nghĩa trang nơi cô yên nghỉ…
Tất cả những đồ vật có liên quan tới cô, anh đều không có dũng khí để động vào.
Chiến Hàn Quân đã cẩn thận gói ghém kí ức đau thương ấy vào sâu nơi đáy lòng mình, nỗi đau nơi đáy mắt cũng đã được anh che giấu kỹ càng. Anh khôi phục lại vẻ mặt thờ ơ kiêu ngạo ban đầu, sau đó trầm giọng nói: “Cô không phải là tôi, sao cô biết tôi không hiểu?”
Khóe miệng xinh đẹp của Lạc Thanh Du khế cong lên, cô thầm nghĩ, nếu như anh biết yêu thì sao lại khiến Linh Trang của kiếp trước sống mệt mỏi và đau khổ như thế? Khiến cô ấy phải chết trong khi vẫn còn cảm thấy không cam tâm?
Hai người cùng trở về biệt thự, không khí tĩnh lặng, chẳng ai nói với ai câu nào. Khi về tới nơi, từ xa đã nhìn thấy Chiến Anh Nguyệt mặc chiếc váy yếm cổ chữ V màu đỏ tươi rực rỡ, trang điểm xinh đẹp đứng trước cửa nhà.
Rõ ràng là dáng vẻ của một một cô nàng quý tộc xinh xắn, thế nhưng khi nhìn thấy Chiến Hàn Quân và Lạc Thanh Du người trước người sau đi tới, dáng vẻ cao ngạo lạnh lùng bỗng sụp đổ trong nháy mắt, cô gái ấy vội lao tới lắc lắc tay bọn họ rồi reo lên: “Anh ơi, chị dâu ơi!”
Khuôn mặt đẹp như tạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589241/chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.