Chương 134
Nó giống như việc một học sinh làm sai điều gì đó trong trường, dù là ai đi chăng nữa thì cũng sẽ bị giáo viên phạt. Sai lầm nhỏ cũng phải, sai lầm lớn càng phải phạt. Và đây chỉ là một cách giáo dục con cái. Không thể nói rằng giáo viên phạt học sinh là không yêu quý học sinh, đúng chứ? Lạc Thanh Tùng như có chút hiểu chuyện, gật đầu như gà mổ thóc. Sau đó khuôn mặt nhỏ nhắn chán nản trong phút chốc trở nên rạng rỡ.
Mẹ ơi, ý mẹ là bố vẫn yêu con, yêu con như Chiến Quốc Việt đúng không?” Lạc Thanh Du nhìn thấy Lạc Thanh Tùng rốt cục nở nụ cười tỏa nắng, tảng đá trong lòng bỗng dưng được cởi bỏ, nói: “Tình mẹ vô bờ bến, tình bố như núi. Lạc Thanh Tùng, tình mẹ hiền lành nhân hậu nhưng dễ làm con lạc lối. Tình yêu của bố nghiêm khác nhưng có thể khiến con biết đường trở lại. Cả hai thứ tình yêu này đều không thể thiếu đối với con” Giọng nói của Lạc Thanh Tùng trở nên vui vẻ: “Mẹ, bố thật sự sẽ chấp nhận lời xin lỗi của con sao? Khi lớn lên bố có hứa sẽ cho con trả nợ không?”
Lạc Thanh Du võ võ Lạc Thanh Tùng đầu: “Đứa nhỏ ngốc. Trong lòng của bố con, mười Lâu đài cũng không bằng con. Bố con làm sao có thể bắt con trả nợ được?” “Mẹ, không phải mẹ đã nói sao, nếu con gây ra tổn thất cho người khác, con phải dũng cảm bù đắp lỗi lâm” Lạc Thanh Tùng nói Lạc Thanh Du gật đầu: “Nếu như bù đắp cho Chiến Quốc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589218/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.