Chương 95: Bình an trở về
Thanh Tùng sửng sốt, vội vàng nhảy xuống đất tìm chỗ trốn đạn. Lúc này cảnh sát mặc thường phục ở bên ngoài nghe thấy tiếng súng liền xông vào ngay lập tức, liều mạng chiến đấu với bọn bắt cóc.
Thanh Tùng nghe thấy tiếng súng bản nhau kịch liệt liền chui vào trong tủ sách trốn.
Qua khe cửa khép hờ, cậu bé nhìn thấy Chiến Hàn Quân ở bên ngoài. Anh mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng được may thủ công, cúc áo thứ nhất gần cố bung ra.
Điều này khiến cho anh thoạt nhìn sạch sẽ, đẹp như một bức tranh nhưng đồng thời cũng hoang dã như một con sói. Đặc biệt là cặp mắt linh hoạt như ánh mắt của một con sói cô độc, sắc bén hướng lên phía trên tầng.
Ngay sau đó, dưới sự bảo trợ của những người khác, anh bình tĩnh đi lên trên tầng.
Trong lòng Thanh Tùng căng thẳng lo lắng.
Bọn bắt cóc ở trên tầng có tới mười mấy người, hơn nữa trong tay mỗi người đều được trang bị vũ khí có tính hủy diệt cực mạnh. Vừa rồi Thanh Tùng dám hành động mà không suy nghĩ như vậy là vì dự đoán bọn cướp sẽ không dám nổ súng bừa bãi.
Bây giờ bọn bắt cóc đã bị chọc giận rồi, chúng sẽ liều mạng mà giết người không chớp mắt. Lúc này bố đi lên phía trên thật sự quá nguy hiểm.
Thực ra Thanh Tùng cũng không cần phải lo lắng đến thế, bởi vì khá năng vận động thiên phú của cậu bé đều là di truyền từ bố cậu bé.
Chiến Hàn Quân là cháu trai đích tôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589179/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.