Trái tìm đang treo lơ lửng của Chiến Hàn Quân cuối cùng cũng được thả lỏng xuống: “Có phải em biết Chiến Quốc Việt ở đâu không?”
Chiến Anh Nguyệt ở bên này chính là bà chúa bán dưa qua điện thoại, cô ấy tự khen nói: “Em biết ngay là tố tông nhỏ nhà anh có bí mật không thể nói cho ai biết mà. Cho nên sáng sớm em đã qua đó theo dối thăng nhóc. Đúng như dự đoán, sáu giờ nhóc này đã đẩy cửa nhà ra ngoài, mang theo một chiếc cặp nhỏ ngồi chuyến xe buýt số 989 về phía bắc thành phố rồi”
Chiến Hàn Quân chỉ cảm thấy rợn tóc gáy, trong mắt anh, Chiến Quốc Việt là một đứa bé ngoan ngoãn bị nuôi nhốt, một đứa trẻ sẽ không bao giờ ra ngoài nếu không có người lớn theo cùng. Ấy vậy mà cậu bé lại lén lút một mình đi tới một nới xa đến như thế?
“Anh à, em không nói với anh nữa. Em còn đang lái xe theo sau xe buýt. Đợi em điều tra được tin tức đầu tiên của Chiến Quốc Việt thì sẽ lập tức gọi cho anh”
Nói xong Chiến Anh Nguyệt liền cúp điện thoại Chiến Hàn Quân còn không kịp hỏi vị trí hiện tại của Chiến Quốc Việt, anh chán nản ném điện thoại sang một bên, chỉ có thể lựa chọn cách thụ động chờ cuộc gọi từ Chiến Anh Nguyệt.
Chiến Quốc Việt bắt xe buýt 989 đến khu vực lân cận khu Thanh Hà, cậu bé liền xuống xe.
Lần này Chiến Anh Nguyệt trở nên thông minh hơn, cô ấy lái một chiếc xe địa hình BMW không quá phô trương, đậu ở hầm đậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589149/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.