Bé An bị hành động của anh làm cho sốc, cầm tiền không biết làm sao.
Chiến Hàn Quân bổ sung thêm: “Chú không thiếu tiền” Ý nói mình không lừa bán trẻ con.
Thanh An trả lại tiền cho Chiến Quốc Việt, nhỏ.
giọng xin lỗi: “Cháu xin lỗi, sau này cháu sẽ không gọi chú là chú buôn người nữa. Cháu không cần số tiền này” Chiến Hàn Quân rất ngạc nhiên, một đứa trẻ nhỏ như vậy lại không nhận đồ bố thí.
Khoảnh khắc Lạc Thanh Du thấy Chiến Hàn Quân, đến cả thở cũng không thông: “Thanh An, chú bây giờ là ông chủ của mẹ, con đến đó chơi đi, mẹ nói chuyện với chú ấy một lát”
Nghe nói là ông chủ của mẹ, Thanh An lập tức thương lượng với Chiến Quốc Việt: “Chú, chú đừng giao nhiều việc như vậy cho mẹ cháu được không? Mẹ cháu mệt lắm.”
Chiến Hàn Quân không muốn thừa nhận mình có chút ghen tị với Lạc Thanh Du, người đàn bà lại có một cô con gái khiến người ta hâm mộ như vậy.
Chỉ có điều, trong lòng anh hỏa khí hừng hực, đanh mặt từ chối Thanh An: “Công việc của chú cũng rất nhiều, chẳng qua là mẹ cháu vụng về”
Thanh An không thích người khác nói xấu mẹ, trợn mắt nhìn Chiến Quốc Việt: “Mẹ nói đúng, bản chất của tư bản là vất kiệt sức lao động của người lao động” Mặt Chiến Hàn Quân đơ ra Nhưng nhìn thấy Thanh An đảo mắt, Chiến Quốc Việt nhất thời thất thần.
Kỹ năng này, anh đã từng thấy một người làm.
Người đó là Nghiêm Linh Trang.
Khi Nghiêm Linh Trang trưng cái biếu tình này ra, giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giup-ba-cua-lai-me-nhe/589115/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.