Vương Tiểu Thiên ngơ ngẩn về đến nhà cũng không vào ngay mà ngồi xuống bậc cầu thang ngoài cửa, nhìn gà nhà nuôi cúi đầu đi tới đi lui.
Một người đi đến bên cạnh cậu, Vương Tiểu Thiên run lên, quay đầu nhìn, hóa ra là em gái cậu, bèn yên lòng lại.
Cô em út ngồi xuống bên cạnh cậu, vẻ mặt áy náy.
“Em xin lỗi… anh, bộ đồ kia bị mẹ em phát hiện, mẹ tưởng là em mua nên đem đi giặt cho em.” Cô em gái thấp giọng nói, hận mình giấu không kỹ thêm một chút mà lại bỏ ngay trong hòm hành lý, để mẹ mình phát hiện ra ngay.
Cô Vương Tiểu Thiên mở cửa hàng bán quần áo, biết quần áo treo ngoài cửa hàng sẽ bị rất nhiều người mặc thử xong mới có thể bán đi, đặc biệt là trong dịp năm mới này, thế nên bà vì sạch sẽ nên mới cầm đi giặt, xuất phát từ ý tốt của một người mẹ, nhưng không ngờ lại vì vậy mà hỏng chuyện.
“Em đáng lẽ phải nghe lời anh, vứt bộ đồ đó đi.” Cô em út xin lỗi Vương Tiểu Thiên, hôm đó hai người ở lại trên huyện quá muộn, không thì đem đi trả lại cũng được, nhưng cô bé nghĩ sẽ không bị phát hiện nên hồ đồ đem về, quả nhiên chuyện thế này không thể ôm tâm lý may mắn được.
“…Không sao.” Vương Tiểu Thiên biết cô bé hổ thẹn trong lòng, nhưng chuyện này không phải lỗi của cô, bèn lên tiếng an ủi: “Bị bố phát hiện cũng không sao, anh cũng không thể trốn tránh cả đời được.”
Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-tren-ngay-nao-cung-bi-giuong-duoi-choc-tuc-hoc-mau/2097675/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.