Edit: Mộc
“Tôi không đi Italy! Sắp xếp trợ lý Ngô qua đó, tôi sẽ gọi điện cho anh ta.”…
Giọng nói trong phòng cố nhỏ xuống hết mức, sợ đánh thức vợ mình đang ngủ yên trên giường.
“Mấy ông già ấy thích ầm í chứ gì, cho bọn họ ầm ĩ cũng được!” Kiên quyết gạt bỏ do dự của cấp dưới.
“Nói với người phụ trách hội nghị qua internet ở Pháp là kéo dài thêm mấy tiếng nữa, vợ tôi còn chưa dậy, tôi không thể đi được.”
Cô trở mình một cái, anh vội vàng tắt di động.
“Em tỉnh rồi”, cô cũng không rời giường, đưa lưng về phía anh, giọng nói không có cảm xúc gì.
Anh có thể nhanh chóng đi làm việc của anh.
Chuyện kia đã qua gần 1 tháng, thái độ của cô với anh vẫn như thế này.
Không kháng cự, cũng không thân thiết.
“Anh đánh thức em à?” Nhìn phía sau lưng cô, vẻ mặt anh phức tạp.
“Không… vốn nên tỉnh rồi.” Cô vẫn không thích nói chuyện như cũ, lại ép mình nói với anh, “Việc chính quan trọng hơn, anh đi họp trước đi.”
Một tháng nay, anh vẫn ở bên cô, tất cả công việc anh đều chỉ đạo qua điện thoại và internet.
Cho dù trời bên ngoài thực sự sập xuống anh cũng không rời khỏi cô.
“Có đói không? Anh đi lấy đồ ăn cho em nhé.” Anh giống như không nghe thấy cô nói gì.
Một mùi thơm bay vào mũi, bồ câu hầm ngon đến chảy nước miếng xuất hiện trước mặt cô.
Dựa vào độ mềm của thịt bồ câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901195/quyen-5-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.