Edit: Mộc
Màn hình lớn như rạp chiếu phim gia đình, hai người dựa vào nhau, cùng xem phim.
Sau khi làm tình, bình thường vẫn ngủ nhiều nên tinh thần cô vẫn tỉnh táo như cũ, trằn trọc trong lòng anh.
“Anh xem phim với em nhé?” Vì thế anh đề nghị.
Cho dù thân thể mệt mỏi, vận động lại tiêu hao rất nhiều sức lực,nhưng anh không muốn bỏ phí thời gian quý báu bên nhau để đi ngủ.
Vì thế, bọn họ mặc áo ngủ đôi màu vàng nhạt, tay nắm tay, chân trần ở nhà xem phim.
Cát Ưu: “Thế này không phải là anh đang quấy rối tôi sao? Tôi đăng tin tìm bạn trăm năm cơ mà.”
Phùng Viễn Chinh: “Muốn gặp anh thôi, hơn nữa tin đăng của anh không hề nói là không chấp nhận đàn ông.”
Cát Ưu: “Thế chẳng phải là vô nghĩa à? Tôi có thể tìm đàn ông chắc? Tôi cũng không phải đồng tính luyến ái. Anh là…”
Phùng Viễn Chinh: “Đúng.”
Cát Ưu: “Nhưng tôi không phải.”
Phùng Viễn Chinh: “Làm sao anh biết anh không phải? Trước kia tôicũng cho là mình không phải, sau mới biết là do mình không dám đối mặt,không có dũng khí.”
Cát Ưu: “Anh đã đi trước rồi, tôi còn chưa tới cảnh giới đấy đâu. Tôi cũng tự kiểm điểm mình vì sao lại tầm thường như vậy, trong lòng lớnnhư thế mà không chưa được một người đàn ông!”
Cô phì một tiếng, bị Cát Ưu chọc cười.
Ở bên cạnh anh, cô không còn là chính mình nữa. Có thể vì một bộ phim hài mà bật cười, đây là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901191/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.