Edit: Mộc“Thưa cô chủ, cậu chủ đã dặn rằng nếu cô chủ ở nhà thấy nhàm chán thì để tôi sắp xếp vài vệ sĩ theo cô chủ ra ngoài.” Cô đang tập trung đọcsách thì bị quản gia cắt ngang.
Cô ngẩng đầu, lãnh đạm từ chối, “Không cần đâu.”
Ra ngoài làm gì chứ? Đến cửa hàng à?
Cô bây giờ không cần tham dự những trường hợp quan trọng, quần áo đẹp đẽ mấy cũng chỉ đặt trong nhà, cần gì phải lãng phí chứ?
“Tôi tự có cách sử dụng thời gian của mình, không cần lo lắng.” Cô cười nhạt.
Cô có thể đọc rất nhiều sách, lấy tất cả tiểu thuyết trước kia muốn đọc nhưng không có thời gian đọc hết.
Hai tháng nay cô vẫn làm thế để giết thời gian.
Quản gia thức thời lặng lẽ ra ngoài.
Cô đắm chìm trong biển sách, cố ý coi nhẹ sự yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng châm rơi đáng sợ này.
Lại nhìn mặt trời lặn.
Xem giờ, đã hơn 7 giờ rồi.
Nếu cô không ăn cơm sớm thì đầu bếp sẽ không thể tan ca về được.
Buông sách, cô đứng lên, đi xuống tầng một.
Dép lê mềm mại, giẫm lên nền gỗ cao cấp, chẳng có lấy một tiếng vang nhỏ.
Không lâu sau, cô cũng giống như những người trong ngôi nhà này, ngay cả đi đường cũng không dám bước nhanh.
Đi được nửa đường, ở trên cầu thang, chân bước nhẹ.
Cắn môi.
Đột nhiên nhớ ra có một số việc không thể tiếp tục kéo dài.
Hít sâu một hơi, thân thể của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901188/quyen-5-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.