Khuôn mặt thanh tú nhỏ nhắn của người phụ nữ không biết là vì bị đông lạnh hay thẹn thùng, hai gò má ửng hồng, ánh mắt không dám nhìn thẳngvào gương mặt đẹp trai của người đàn ông.
Rất giống tình yêu trong phim truyền hình!
Đôi mắt Hạ Vũ Mạt càng thêm lạnh lùng.
“Có thể đi chưa?” Giọng nói mềm mại của người phụ nữ vang lên.
Khác hẳn với cô, nói chuyện rất cứng rắn, lạnh như băng.
“Sẽ nhanh thôi, chờ một chút.” Giọng nói dịu dàng ấy của anh cô chưa từng được nghe.
“Buổi họp đến đây là chấm dứt, nếu mọi người có ý tưởng gì mới thì có thể gặp riêng tôi để bàn bạc.” Mặt cô không có biểu hiện gì, tự mìnhgấp sổ ghi chép lại.
Tiếng mọi người kéo bàn ghế ầm ĩ.
“Có thể đi rồi.” Tay anh khoác lên vai Tình Không, động tác làm người ta có cảm giác đang bảo vệ.
Cô gái nhỏ nhắn, thanh tú bị người đàn ông cao lớn điển trai ôm lấy, hình ảnh đẹp đến mức làm cô muốn vỗ tay.
Tiếc là cô chỉ lạnh lùng nhìn bọn họ.
Ánh mắt lạnh nhạt không cảm xúc.
“Tiểu Niệm, về nhà thôi!” Anh vươn một bàn tay, để lại cho cô bé đang vui vẻ chạy tới chỗ bọn họ.
Cô bé nhảy lên, ôm lấy cánh tay anh.
“Chú cha, chúng ta không thể ở lại thêm một lúc sao? Chị Sam Tháiđang ở đây mà!” Cô bé nói bằng giọng trẻ con, đây đều là hy vọng của mọi người trong nhà hàng.
Cho dù tất cả mọi người đều biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901176/quyen-3-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.