“Cô Hạ, cô tới Phàn gia một chuyến đi!” Mệnh lệnh lạnh như băng, điện thoại bị dập một cách vô tình.
Để tách trà chanh trong tay xuống, nhăn mày, cô nhận ra giọng nói này.
Đối với loại kỹ nữ như cô thì nhiều nhất cũng chỉ đáng giá chừng này thôi.
Ngồi trong xe ô tô có rèm che của Phàn gia, chờ ở cửa lớn lạnh như băng.
Cửa lớn chạy bằng điện chậm rãi mở ra.
Lần đầu tiên Sam Thái đến nhà Đạo Minh Tự, kinh ngạc nhìn thấy thế nào mới là huy hoàng.
Giày cao gót lạnh lùng giẫm lên đá cẩm thạch màu trắng không dính một hạt bụi.
Cô không phải Sam Thái, cho nên cô không quê mùa tới mức tỏ ra kinh ngạc.
Cho dù khung cảnh trong nhà của anh cũng tương tự với nhà Đạo Minh Tự.
Hai hàng người hầu đứng ngay ngắn chỉnh tề chào cô.
Có người hầu cầm áo khoác giúp cô, có người hầu mang dép lê đến.
Động tác của mỗi người đều cung kính, giống nhau, khiến người ta chắc chắn rằng họ đều đã trải qua quá trình huấn luyện nghiêm khắc.
Một ly trà nhài, quý phu nhân ngồi trên sô pha, vẫn cao quý đến mức không thèm nhìn cô một cái.
Năm tháng cũng chẳng để lại gì trên gương mặt bà ta.
“Mời ngồi.” Cho dù làm động tác “mời”, trên mặt quý phu nhân vẫnkhông có biểu lộ gì, nhưng nếu chú ý một chút thì có thể nhận ra sự mệtmỏi trong giọng nói.
Cô thản nhiên ngồi xuống.
Tư thế ngồi của cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/1901173/quyen-3-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.