Edit: Mộc
Khi anh đi đến nơi, chỉ còn kịp cầm bàn tay lạnh như băng đã buông thõng của anh trai.
“Có phải mày giật dây anh trai mày không?!” Cha tức giận lấy gậy đánh lên lưng anh, ác độc phát tiết, “Anh mày từ nhỏ đã nghe lời! Nhất địnhlà mày! Nhất định là mày! Cuộc gọi cuối cùng của nó là gọi cho mày!”
“Dừng tay! Không được đánh bảo bối của tôi! Hoàn Vũ không nghe lời,vì một cô gái mà mất mạng là chuyện của nó, vì sao lại đẩy lên đầu bảobối của tôi chứ?!” Mẹ ôm lấy anh, lấy toàn thân che chở cho anh.
Trái tim đau đớn đã bao phủ cả đau đớn phía sau lưng.
Anh trai chết đi, ngay cả lông mày vẫn nhăn lại, không thể giãn ra,dường như có rất nhiều chuyện trong lòng không thể buông xuôi.
Anh, anh yên tâm đi, em nhất định sẽ tìm được cô gái kia, bảo vệ cô ấy, chăm sóc cô ấy.
Xoa lên trán lạnh như băng của anh trai, tim anh rất đau.
Cô gái kia đã bị ba để lại một bệnh viện không rõ nào đó.
Đứa bé trong bụng sống hay chết vốn dĩ không có ai quan tâm.
Có phải anh và Mạt Mạt cũng có kết cục như vậy không?
Có thể người tiếp theo nằm ở nhà xác lạnh như băng chính là anh.
Đây là xã hội thượng lưu, thể diện còn lớn hơn trời.
Cho dù là trả giá bằng sinh mạng của mình.
Cả đôi mắt Phàn Dực Á đều đỏ rực.
Nước mắt ngưng lại trong khóe mắt, cố nén không rơi xuống.
“Con phải kết hôn.” Đầu anh trống rỗng, ngay cả chính anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-don/144992/quyen-2-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.