Tôi đi giày không tất, đi cùng Trần Tả, trong túi xách là đôi tất của Bob. Nhớ lại biểu hiện của Trần Tả vừa rồi trông thấy đôi tất, tôi cảm thấy toàn thân nóng bừng, nhiệt độ trong người như mùa hè, trên người như có cái gì đó không vui trói chặt.
Mạch 44
Ánh trăng rọi vào nhà, tôi nhớ lại mọi chuyện chiều nay. Trần Tả gọi điện khiến tôi bất ngờ. Tôi không chuẩn bị, trên người vẫn mặc bộ đồ công sở, tôi cũng không đem theo mỹ phẩm. Anh nghe, biết tôi đang chần chừ, vậy là nói ngay, Em đang ở đâu, anh đang trên đường đón em.
Phù Hiệu đang đọc sách, nó nói, Đằng ấy bảo anh ấy mua cho một chiếc xe đi cho tiện. Ít ra cũng mua cho mấy bộ đồ hàng hiệu. Những thứ ấy chẳng đáng bao nhiêu, nhưng không nỡ tự bỏ tiền. Anh ấy là đại gia, đằng ấy phải túm thật chặt…
Anh chui ra từ một chiếc xe du lịch dài màu đen bóng loáng đỗ ngay dưới cao ốc Amica. Anh mặc cái áo len kẻ ô, tóc rẽ ngôi giữa, rất chỉnh tề, trông giống như một chàng công tử bột. Tôi rất thích cặp kính đen anh đang đeo trên mắt. Tôi không trông thấy mắt anh, nghĩ bụng, dù mình trang điểm thì anh cũng không thấy.
Anh đưa tôi đi đánh golf ở ngoại thành, nhưng tôi đang mặc váy công sở. Anh định mua cho tôi bộ đồ thể thao ngay tại hội quán sân golf, nhưng tôi một mực từ chối, anh đành thôi, không mua nữa. Tôi bảo tôi không biết đánh, đứng xem anh đánh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-dan-ba/3170613/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.