Chúng tôi đi dưới nắng. Kha nói, Mùa đông đã qua rồi, xem ra anh phải mua vài cái áo mặc mùa xuân, anh mới hai mươi lăm, không thể già như Bob thế này.
Mạch 63
Nằm viện ba hôm, miếng gạc trên trán cũng đã được bỏ ra. Kha tìm cho toi cái gương tròn, tôi trang điểm lại khuôn mặt. Lúc thanh toán viện phí, tôi nói, em sẽ thanh toán lại với a, anh yên tâm. Anh rất tốt với e, em bị đánh, làm sao em đền đáp được công ơn của a.
Anh ta đỏ mặt, nói, em nói sao cơ? Anh là bạn của Bob, em là bạn gái của Bob, em và Bob rồi sẽ tốt với nhau.
Chúng tôi đi dưới nắng. Kha nói, Mùa đông đã qua rồi, xem ra anh phải mua vài cái áo mặc mùa xuân, anh mới hai mươi lăm, không thể già như Bob thế này.
Tôi nói, Em đói rồi, muốn ăn cơm.
Kha vui vẻ nhìn tôi, nói, Em đói là phải, suốt ba hôm nay em không ăn gì, bây giờ biết đói là tốt. Đúng vậy, Mạch, anh nói Bob rồi sẽ tốt với em.
Kha đưa tôi vào một nhà hàng nhỏ gần đấy. Tôi gọi nhiều món, gọi bia.
Tôi nói, Em mời anh.
Anh nói, Em cũng nên mời khách.
Tôi nói, Bob sẽ không trở lại với em nữa đâu. Anh xem, em đáng bao nhiêu tiền, liệu có thể lấy gì để đến ơn anh. Nếu có thể để anh ngủ với em một tháng, được không?
Mặt Kha đỏ bừng, anh nói, Em cảm thấy em hài hước lắm à? Nếu không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-dan-ba/3170598/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.