Thời điểm Ninh Tri Phi trở lại phòng khách sạn, Ứng Cát Tường còn đang ngồi chơi game trên máy tính, thấy cậu trở về sớm như vậy không khỏi kinh ngạc, hỏi: “Cậu không phải cùng Hàng tổng…”
“Hồi nãy em hỏi Hàng tổng một vấn đề.” Ninh Tri Phi hướng trên sô pha ngồi xuống, một bàn tay đặt ở đầu gối, ngón tay vô thức không ngừng đánh xương bánh chè.
“Cái gì?”
“Em hỏi cô ấy có muốn từ bỏ Lâm Quan rồi bao nuôi em hay không.”
Ứng Cát Tường: “… Lá gan của cậu lớn thật, cô ấy nói như thế nào?”
Ninh Tri Phi trong đầu hiện lên hình ảnh vừa rồi ở trong xe, Hàng Nhân nhìn cậu một cái thật sâu mà cái gì cũng chưa nói.
“Lâm Quan gọi điện cho cô ấy, em nhìn thấy tên người gọi trên màn hình.” Ninh Tri Phi không trả lời câu hỏi của Ứng Cát Tường, ngược lại đổi đề tài khác.
Ứng Cát Tường sửng sốt, động tác trên tay ngừng lại, đem tai nghe bỏ ra quay đầu lại nhìn Ninh Tri Phi, lúc này mới phát hiện trạng thái của cậu không thích hợp.
“Tri Phi, cậu sẽ không đối với Hàng tổng…”
Ninh Tri Phi lẳng lặng nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Ừm.”
Không biết vì cái gì, Ứng Cát Tường bị ánh mắt của cậu làm cho hoang mang, hắn nhịn không được sờ sờ gáy, “Cho nên cậu hiện tại không vui là bởi vì hoài nghi đêm nay Hàng tổng sẽ ở bên Lâm Quan?”
“Không nghĩ nữa, khẳng định là Hàng tổng cùng Lâm Quan ở bên nhau, nhưng mà em không có vui.”
“Vậy cậu vì cái gì…”
Ninh Tri Phi: “Em đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-cua-kim-chu-vua-thom-vua-mem/219972/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.