Cho đến khi Ninh Tri Phi lên xe của Hàng Nhân, trạng thái mơ màng mới vừa rồi trong hội đấu giá liền lại lập tức một lần nữa đã trở lại.
Không phải nói Hàng tổng rất khó tiếp cận hả? Hiện tại rốt cuộc là tình huống như thế nào?
Di động nhận được tin nhắn WeChat của Tường ca, hắn không biết gì còn cười nhạo Ninh Tri Phi: “Cậu bị Hàng tổng làm lơ chứ gì? Hoặc là kêu bảo an ném ra bên ngoài? Đừng lo, anh đi đón cậu.”
Ninh Tri Phi trả lời hắn: “Em đang ngồi trên xe Hàng tổng, chuẩn bị đến nhà cô ấy.”
Ứng Cát Tường: “Này… nếu cậu bị ném ra ngoài cũng không sao mà, cậu cũng từng bị rồi còn gì, anh không mất mặt đâu cậu đừng lo.”
Ninh Tri Phi: “….” Sao anh lại không tin em…?
Chính lúc cậu đang ngây người, Hàng Nhân đột nhiên mở miệng hỏi: “Cậu thích ăn cái gì?”
Ninh Tri Phi không kịp phản ứng: “Hả?”.
Sắc trời đã có chút ngả màu, ánh trăng chợt lóe, ánh đèn bên đường chiếu rọi ở sườn mặt Ninh Tri Phi, càng làm cho khuôn mặt cậu thêm rõ ràng, đôi mắt Ninh Tri Phi đặc biệt đẹp, mí mắt hình rẻ quạt, càng về cuối mắt càng rộng và đuôi mắt hơi nhếch lên, sóng mắt lưu chuyển phong tình vạn chủng.
Hiện tại tậm trạng cậu không tốt, mí mắt liền có chút lười nhác gục xuống, lại không có vẻ vô thần, ngược lại làm cho người ta có cảm giác ngây thơ thuần tịnh.
Nói thật ra, rất là hấp dẫn người, đặc biệt là Hàng Nhân ở trên thương trường thường xuyên trải qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-cua-kim-chu-vua-thom-vua-mem/219968/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.