Chương 359 KIẾT PHONG TẨY TRẦN LÀ THẬT
Tần Bình bình tĩnh giữ eo cô, nâng nửa người trên dậy, tựa lên đầu giường.
Anh và cô càng thêm… khắng khít.
Cơ thể Trần Ân Tứ khẽ run lên, móng tay bấu trên vai cắm vào da thịt săn chắc của anh.
Tần Kiệt vén áo cô, ngẩng đầu hôn miệng vết thương của cô, mơ hồ nói: "Anh chỉ sợ vết thương ở đây rách ra thôi."
"…"
Khi nói chuyện khí thế của Tần Kiết hừng hực.
Khi giày vò cô… khí thế cũng hừng hực.
…
Đã mấy ngày rồi Tần Kiết không đến Ngân Hà, hôm sau thức dậy, anh hóa thân thành đầu bếp Tần chuẩn bị thức ăn ngon cho bạn gái bé nhỏ rồi lái xe đến công ty.
Ngồi trong phòng thí nghiệm, trong lúc đợi máy tính khởi động, Tần Kiết nhớ đến đêm qua bạn gái bé nhỏ tức anh ách đập lên trán mình một cái lại không nhịn được cười, lấy di động đặt một đơn hàng.
Trần Ân Tứ ngủ đến khi no giấc mới thức dậy, mở mắt ra đã là giữa trưa.
Cô vừa nặn xong kem đánh răng thì chuông cửa vang lên. Cô cắn bàn chải ra mở cửa, nhận một chiếc hộp to từ tay bảo vệ dưới nhà.
Trần Ân Tứ đánh răng rửa mặt xong mới mở hộp ra.
Là một bó hoa tươi.
Mỗi một búp hoa đều vừa mới bung nở.
Bên dưới bó hoa có một tấm thiệp: Bạn gái bé nhỏ, nhớ uống thuốc tiêu viêm.
Trần Ân Tứ: "???"
Tần Kiết có bệnh hay gì? Tặng một bó hoa tươi không nhắn vài câu tình tứ bùi tai, lại quăng ra một câu sát phỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489956/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.