Chương 317 LÊN CƠN
Trần Ân Tứ há hốc miệng, không chờ Lục Tinh tiến đến gần nhìn, cô lập tức tắt màn hình đi.
Đừng giỡn nữa... Cô giỡn khi nào?
Cô chỉ muốn anh nói hai từ là "đau đầu" ra thôi mà, sao lại thành giỡn rồi? Suy nghĩ của anh chàng Tần Kiết này còn đen tối hơn cả Lục Tinh!
Lục Tinh nghe thấy âm thanh từ điện thoại của Trần Ân Tứ, bèn hỏi: "Tần Kiết trả lời em rồi à? Anh ta nói sao?"
Trần Ân Tứ ngồi thẳng lưng, nói rất hùng hồn: "Anh ấy nói, là do chị suy nghĩ bậy bạ."
Lục Tinh ngẫm nghĩ rồi nói: "Chắc anh ta sợ bị em đánh nên mới nói thế."
"..."
Trần Ân Tứ thầm nghĩ, anh ta sợ cái bíp, anh ta sắp n*ng lên đến tận trời rồi.
Lục Tinh cũng cảm thấy vừa rồi mình tưởng tượng hơi quá đà. Nghĩ kỹ lại, nghệ sĩ nhà cô ấy tuy có vóc dáng khuôn mặt không khác gì hồ ly tinh chuyển kiếp, nhưng sâu bên trong vẫn vô cùng ngây thơ.
Có lẽ do dạo này Lục Tinh bị người đó bắt nạt thê thảm quá, nên chẳng buồn động não đã cho rằng là thế rồi. Có điều nói đi cũng phải nói lại, không thể trách cô ấy được, có trách thì phải trách người nào đó mấy tháng nay phóng túng vô độ.
Để cân bằng lại đầu óc mình, Lục Tinh liền phân bua: "Nhưng mà Ân Ân à, em thật sự không thể trách chị được, vừa nãy em nói gì nhỉ, vốn em muốn chủ động, nhưng anh ấy không cho em cơ hội..."
Trần Ân Tứ: "Đó là tỏ tình, tỏ tình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489914/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.