Chương 314 HÔN CHƯA ĐÃ
Nhớ em!
Nhớ em!
Trần Ân Tứ nhìn hai chữ nọ trên màn hình, trước mắt chợt hiện ra cảnh tượng vừa nãy trong nhà vệ sinh, Tần Kiết hôn cô đến mức cô không chịu nổi phải quay mặt đi, tránh môi anh.
Anh không giống như lúc trước, mỗi lần cô né tránh, anh sẽ kéo cô lại, thuận thế hôn lên cần cổ cô.
Anh hôn rất nhẹ, còn cảm giác được đầu lưỡi anh liếm nhẹ da cô.
Cảm giác ấy còn giày vò người ta hơn cả hôn lên môi.
Trong hơi thở run rẩy của cô, giọng anh khàn khàn, "Anh nhớ em lắm."
Ngón tay cô cấu nhẹ vào cổ anh, suýt nữa chết chìm trong giọng anh.
Mặt Trần Ân Tứ bất giác nóng bừng, tim cũng đập nhanh hẳn lên.
Cô điên à? Đang ngồi trên máy bay tự dưng lại nghĩ tới mấy chuyện lung tung ấy.
Trần Ân Tứ thận trọng thở hắt ra, để mặt bớt nóng mới nhìn lại di động.
Trên màn hình đã nhảy ra thêm hai tin nhắn.
Tần Kiết: "Muốn hôn em."
Tần Kiết: "Hôn chưa đã."
Má lại nóng bừng, Trần Ân Tứ tức tối ấn nút khóa màn hình, ném di động sang một bên, nhắm mắt dưỡng thần.
Di động bên cạnh lại rung lên mấy lần nữa, mãi tới khi máy bay sắp cất cánh, Trần Ân Tứ mới cầm lên lại.
Tần Kiết: "Đến nơi nhớ gọi điện cho anh."
Có lẽ anh đang lái xe nên những tin nhắn sau đều là tin nhắn thoại.
Tần Kiết: "Tranh thủ lúc em bay anh ngủ bù vậy."
Tần Kiết: "Nếu có em ngủ cùng có phải hay không."
Tần Kiết: "Nếu ngồi trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489911/chuong-314.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.