Chương 305 "VỞ KỊCH ĐỘC DIỄN"
Trần Ân Tứ làm thủ tục lên máy bay sát giờ.
Qua cổng an ninh, cô mới biết do kiểm soát không lưu, thời gian cất cánh đã bị hoãn lại.
Trần Ân Tứ chạy một mạch đến đây, ôm phần bụng bên phải bị đau do xóc hông của mình, nhịn mãi mới mắng "Chết tiệt".
Sớm biết như vậy, cô đã nhã nhặn hơn, từ tốn hơn.
Dư dả thời gian, Trần Ân Tứ cũng không vội nữa, rất nhã nhặn, rất từ tốn tìm một vị trí trong phòng chờ dành cho khách VIP.
Cô gọi một tách cà phê, vừa lấy di động ra, muốn báo cho Lục Tinh biết một tiếng chuyến bay sẽ đến muộn một chút, Lục Tinh tâm linh tương thông ở Milan xa xôi đã gọi cho cô.
Trần Ân Tứ tắt chuông, lấy tai nghe ra đeo vào mới bắt máy: "Tinh Tinh, chuyến bay của em bị hoãn rồi, thời gian đến Milan cụ thể vẫn chưa xác định được…"
Lục Tinh: "Chuyện này chị biết rồi, hãng hàng không có gửi tin nhắn cho chị."
Trần Ân Tứ nổi nóng: "Vé máy bay của em, tại sao lại gửi thông báo qua chỗ chị?"
Cô không nhắc thì thôi, vừa nhắc Lục Tinh ở đầu dây bên kia liền bùng nổ: "Em còn dám hỏi? Bình thường em đều đi chung với chị, vé máy bay đều đăng ký theo số điện thoại của chị, bây giờ thành ra thế này trách ai? Nếu không phải nửa đêm nửa hôm em không nói tiếng nào lén chạy về nước thì sẽ thế này chắc? Em hỏi chị tại sao? Em tự nói xem tại sao đi?"
Trần Ân Tứ gãi chóp mũi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489902/chuong-305.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.