Chương 301 ÔNG ĐÂY THƯƠNG EM
Chắc do thức đêm quá lâu, màu hồng bẩm sinh nơi khóe mắt của anh sẫm hơn đôi chút, làm cho đôi mắt đen thẳm của anh đặc biệt cuốn hút.
Tóc anh bị tai nghe đè nên hơi xẹp xuống, trông không còn lạnh lùng như bình thường mà ngoan hiền hơn.
Chắc anh đã ở công ty được một thời gian, quần áo trên người hơi nhăn nhúm, cổ áo để mở hai khuy, tay áo xắn cao, lộ ra cổ tay trắng trẻo hơi gầy.
Suốt một ngày một đêm bôn ba, Trần Ân Tứ từng tưởng tượng ra vô số trạng thái của Tần Kiết.
Có lẽ sẽ tức giận đập nát cả phòng làm việc rồi mắng chửi Dương Linh để phát tiết; có lẽ sẽ không cam lòng khi bị bôi nhọ như vậy nên cố giải thích với người khác; hoặc sẽ ra tay đánh người vì bị phóng viên đặt những câu hỏi hóc búa; cũng có thể lặng lẽ lén trốn đi uống say bí tỉ…
Dù là trạng thái nào, cũng không phải trạng thái như cô thấy lúc này.
Trần Ân Tứ nghĩ sao cũng thấy Tần Kiết đáng ra không phải thế này, trừ phi anh… vẫn chưa biết chuyện trên mạng đang sốt rần rần kia?
"Anh…"
Cô muốn hỏi "Anh vẫn ổn chứ", nhưng suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu khiến cô phải nuốt câu hỏi vào bụng.
Trên người anh đừng nói là chút xíu buồn bã, cả chút xíu tức giận cũng không có.
Trần Ân Tứ càng nhìn Tần Kiết, càng chắc chắn với suy đoán của mình, "Di động của anh bị sao thế?"
Tần Kiết "À" lên một tiếng, nghĩ ngợi chốc lát lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489898/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.