Chương 287 ANH TRAI
Động tác đang gõ bàn phím của Trần Ân Tứ bất giác khựng lại. Có lẽ do cô chưa trả lời tin nhắn của anh, nên anh lại copy hàng loạt truyện ngắn thiếu muối nữa gửi cho cô.
Trần Ân Tứ cứ đọc mãi đọc mãi, khóe môi chậm rãi cong lên mà chính cô cũng không nhận ra.
Cô biết anh đang nói về Châu Đồng. Cô cũng biết anh nhận ra cô vẫn áy náy nên đang nghĩ cách làm cô vui.
Ban nãy khi anh ở đây, cô bị anh xoay như chong chóng, sau đó tắm rửa xong, cô lại nghĩ đến Châu Đồng, mà cứ nghĩ đến là trong lòng cô như có một tảng đá nặng trịch đè xuống, làm cô không thể nào thở nổi, bây giờ đọc từng mẩu truyện ngắn nhạt nhẽo anh copy trên mạng, tâm trạng cô lại tốt hơn nhiều.
Cô xóa từng chữ mình vừa gõ, sau đó thay bằng mấy chữ khác: "Đủ rồi."
Tần Kiết không gửi mấy mẩu truyện cười nhạt nhẽo nữa, mà gửi cho cô hai tin nhắn nghiêm túc.
"Đừng nghĩ linh tinh nữa."
"Không phải lỗi của em, nhưng anh bằng lòng hối hận cùng em."
Hối hận cùng em...
Cùng em...
Trong nháy mắt trái tim Trần Ân Tứ mềm mại hẳn đi, dường như bàn tay không còn là của cô nữa, lướt trên bàn phím mà không chịu sự kiểm soát của cô: "Anh trai."
...
Tần Kiết đang ngồi trên xe, khi nhìn thấy hai từ "anh trai", trước mắt anh bỗng nhiên hiện lên khu chung cư Hoa Viên mình từng sống, lúc ấy cô có việc cầu cạnh anh, những ngón tay mảnh khảnh trắng ngần nắm chặt khuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489884/chuong-287.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.