Chương 271 VỀ NHÀ ĐI ĐƯỢC KHÔNG
Anh hôn quá đột ngột, Trần Ân Tứ còn chưa kịp nhận ra chuyện gì, môi đã bị lưỡi anh tách ra.
Anh hôn rất gấp, như muốn nuốt trọn cô vào bụng, chẳng mất chốc đã hút cạn không khí trong phổi cô, cô bị ngạt thở, hơi giãy giụa, cử động nhỏ của cô chẳng biết tại sao lại kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh, khiến anh càng áp chặt vào cô hơn, khiến nửa người trên của cô gần như dán sát vào bệ rửa mặt, lưng ngả ra sau đến ê ẩm cả hông, cô đẩy vai anh định đứng thẳng dậy, nhưng anh đã tóm lấy hai tay cô, siết chặt cổ tay, càng hôn mãnh liệt hơn.
Đến cuối cùng, anh vừa mút vừa cắn làm môi cô đau rát, thậm chí cô còn thấy vị máu tanh tanh.
Cổ tay cô bị anh siết chặt run bần bật, ngay cơ thể cũng run lên vì đau đớn.
Mãi tới khi vị máu trong miệng cô truyền sang miệng anh, anh mới dần dừng lại.
Anh không rời môi cô ra ngay mà áp sát vào môi cô đứng lặng một lúc lâu mới từ từ ôm eo cô, kéo cô cùng đứng thẳng dậy.
Anh hơi tách khỏi cô, cúi xuống nhìn bờ môi sưng đỏ cùng khóe môi bị anh cắn chảy máu của cô giây lát, lại cúi xuống hôn nhẹ lên môi cô.
Lần này anh hôn rất nhẹ nhàng, từ môi đến mi, đến mắt cô rồi men theo cánh mũi tới vết thương trên khóe môi cô, hết hôn rồi lại hôn... Khi Trần Ân Tứ ngỡ tiếp theo anh sẽ hôn môi cô thì Tần Kiết chợt dừng lại, áp vào môi cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489868/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.