Chương 220 CHỜ ĐƠM HOA, CHỜ KẾT TRÁI
Vừa dứt lời, Trần Ân Tứ muốn chết ngay tức khắc. Không, là muốn đích thân lăng trì xử tử mình luôn.
Xem đi, mày vừa nói gì thế hả? Sao không gọi video? Có thể đừng thốt ra lời thiểu năng đần độn đến hết thuốc chữa vậy không?
Trần Ân Tứ cầu mong Tần Kiết chưa kịp nghe thấy tin nhắn thoại của cô, định nhanh tay thu hồi lại, giả bộ như chưa hề có gì xảy ra.
Nhưng cô còn chưa kịp thu hồi thì khung trò chuyện đã hiện lên tin nhắn của Tần Kiết.
Cương thi Kiết: "Có phải em định thu hồi tin nhắn không?"
Cương thi Kiết: "Khỏi cần thu hồi."
Cương thi Kiết: "Nghe xong rồi."
Cương thi Kiết: "Nghe những ba lần."
Trần Ân Tứ nghẹn họng.
Sao anh biết cô định âm thầm thu hồi tin nhắn? Anh gắn máy theo dõi trên người cô à? Vả lại, nghe xong thì cứ nghe xong, còn cố ý nói cho cô biết anh nghe những ba lần làm gì? Chắc chắn tên chó chết này cố ý đây mà!
Điện thoại Trần Ân Tứ đột ngột vang lên tiếng chuông, cô cúi đầu xem, Tần Kiết thật sự gọi video đến.
Dù sao cũng đã bị nghe thấy, có nhận cuộc gọi video hay không cũng không thể che giấu chuyện thiểu năng trí tuệ vừa rồi của cô...
Nghĩ đến đây, Trần Ân Tứ bấm vào nút màu xanh lá.
Vừa kết nối cuộc gọi, đường truyền hơi chậm, song gương mặt Tần Kiết nhanh chóng hiện ra ngay giữa màn hình.
Anh mặc chiếc áo len cao cổ màu trắng, cả người sáng lóa như phản quang dưới ánh đèn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489817/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.