Chương 215 CẢM ĐỘNG MUỐN ĐÁNH ANH
Trần Ân Tứ ngượng nghịu cúi mặt xuống.
Thấy mái tóc mềm mượt của cô, Tần Kiết bất giác vươn tay ra vuốt nhẹ: "Sống trên đời hai mươi hai năm, khó khăn lắm mới tìm được một cô bạn gái bé bỏng, vốn đã không thông minh lắm, nếu lại ngu đi vì nhớ anh, chẳng phải sau này anh lại phải chăm một đứa ngốc suốt đời hay sao?"
Trần Ân Tứ ngẩng lên trừng mắt với anh, "Anh mới không thông minh, anh mới ngốc ấy."
Tần Kiết cười khẽ, "Bạn gái bé bỏng ơi, em chẳng nắm bắt đúng trọng tâm vấn đề gì cả, câu vừa rồi anh nói rõ ràng là nói ngọt, trọng tâm là khó khăn lắm và cả đời... nghĩ mà xem, cảm động không?"
Trần Ân Tứ: "Cảm động đến mức muốn đánh anh đấy."
"Trên đời chắc chỉ có anh nói ngọt mà gợi đòn thế thôi."
Tần Kiết nhếch môi, cất di động đi, kéo tay Trần Ân Tứ đi tới nhà ăn, "Bạn gái bé bỏng ơi, anh nghe ra rồi nhé, em đang gián tiếp nói anh là độc nhất vô nhị của em chứ gì."
Trần Ân Tứ: "..." Độc nhất vô nhị cái bíp, mạch tư duy của anh kiểu bíp gì vậy.
Trần Ân Tứ giằng tay ra, không cho Tần Kiết nắm song anh càng nắm chặt hơn, Trần Ân Tứ tiếp tục giãy, anh bèn hôn lên mu bàn tay cô, cuối cùng Trần Ân Tứ đỏ bừng cả tai, không vùng ra nữa.
Sáng nay Trần Ân Tứ không có cảnh quay nên dậy khá muộn, phần lớn mọi người trong đoàn làm phim đều đã tới địa điểm quay, nhà ăn khá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489812/chuong-215.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.