Chương 179 TẠ CÔNG CHÚA BAN ƠN
Tần Kiết nhếch môi cười lạnh, bước thêm một bước, rồi khi cô nàng vừa xắn tay áo vung tay lên, anh đột nhiên xoay người ngồi xuống chìa lưng về phía cô, "Lên đi, tôi cõng em."
Trần Ân Tứ nhìn người trước mặt, ồ lên một tiếng rồi hỏi, "Anh định làm hiệp sĩ à?"
Tần Kiết: "Vâng thưa công chúa."
Trần Ân Tứ đang say khướt, nghe hai tiếng công chúa thì lấy làm hài lòng lắm, cô lưu luyến buông gốc cây ra, miễn cưỡng đi đến trước mặt Tần Kiết rồi khom lưng bám vào lưng anh, "Được, bản công chúa miễn cưỡng để ngươi phục vụ một lần vậy."
Nghe giọng điệu kiêu ngạo ngất trời của cô nhóc, Tần Kiết khẽ cười, cõng cô đứng dậy.
Còn chưa kịp sải bước, cô nhóc đã lên tiếng hỏi, "Ngươi còn chưa tạ ơn bản công chúa đâu đấy!"
Tần Kiết: "..."
Trần Ân Tứ vùng vẫy toan tụt xuống.
Tần Kiết đanh mặt xốc cô lên người rồi nói bằng giọng lạnh băng, "Tạ công chúa ban ơn."
Trần Ân Tứ bấy giờ mới hài lòng, ngoan ngoãn ôm cổ Tần Kiết, nằm trên lưng anh.
Tần Kiết thấy cô đã chịu thôi, bèn cõng cô đi.
Mới đi được mấy bước, Trần Ân Tứ lại nói, "Vừa rồi ngươi nói sai rồi."
Tần Kiết vờ điếc.
Trần Ân Tứ: "Ngươi nói thiếu một chữ, phải nói là, thần tạ công chúa ban ơn."
Tần Kiết tiếp tục giả điếc.
"Nói lại đi."
Thấy Tần Kiết lặng thinh không nói gì, Trần Ân Tứ giơ một ngón tay ra chọc vào yết hầu anh, "Mau lên."
Mau cái đếch!
Tần Kiết đanh mặt lại, đi thêm hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489776/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.