Chương 155 KHÔNG SÁT SINH THÌ KHAI TRAI THẾ NÀO?
Giọng nói của Tần Kiết rất nhẹ nhàng, trong đại sảnh không một bóng người, chất giọng ấy càng thêm quyến rũ.
Đôi tay đang khua khoắng của Trần Ân Tứ lập tức khựng lại.
Đôi tai vừa nãy khó khăn lắm mới giảm được nhiệt độ, giờ lại nóng bừng.
Cô đơ người mất một lúc mới vỗ nhẹ vào mặt mình, hung dữ trừng mắt với Tần Kiết: “Tôi quá đáng lúc nào, tôi quá đáng gì hả?”
Con ngươi của cô tròn xoe, nhìn có vẻ rất tức giận, nhưng không hề dữ dằn, ngược lại càng thêm đáng yêu hơn.
Rõ ràng trong mắt người khác vừa ương ngạnh vừa ghê gớm, nhưng đứng trước mặt anh, bị anh xoay vòng vòng, cô trở nên vừa yếu đuối vừa dễ xấu hổ, sự tương phản này quả thật đã trói chặt trái tim anh rồi.
Tần Kiết ngắm dáng vẻ này của cô, cảm thấy trái tim mình sắp tan chảy: “Bây giờ em rất quá đáng.”
“Quá, quá đáng cái đầu anh!” Gương mặt Trần Ân Tứ đỏ bừng như sắp nhỏ máu, cô cáu kỉnh hất tay Tần Kiết ra, xắn ống tay áo lên: “Anh lại nói nhăng nói cuội nữa rồi, có tin tôi đập anh như đập quả dưa chuột không hả?”
Tần Kiết khẽ cười: “Em đập đi, tôi cho em con dao luôn này.”
Trần Ân Tứ: “...”
Người đàn ông này quá vô liêm sỉ, cô không vặn lại được câu nào... Cô đã xắn tay áo lên định tẩn anh một trận, nhưng cuối cũng cũng không làm gì được.
Trần Ân Tứ “hừ” một tiếng, “Thôi, hôm nay tâm trạng của tiên nữ bé nhỏ rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489752/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.