Chương 151 ANH CÓ THỂ CHỜ EM ĐƯỢC KHÔNG?
Tần Kiết: “…”
Ba giây sau, Tần Kiết hơi cúi đầu xuống nhìn thắt lưng da của mình, thầm nghĩ, cô nhóc này lại giở tính láu cá hằng ngày ra rồi.
Khi Tần Kiết cúi xuống, Trần Ân Tứ cũng sực tỉnh rốt cuộc mình đã nói gì, chỉ thiếu điều cắn đứt lưỡi mình.
Cô căng thẳng làm gì? Bây giờ ổn rồi mà? Lời nói ra còn không bằng ban đầu…
Trần Ân Tứ vừa xấu hổ muốn đánh chết mình, vừa điên cuồng nghĩ cách cứu vãn lại cục diện.
Khi cô đang khó khăn tìm cách giải thích, định nói với Tần Kiết: Có một sao nam, tôi rất thích người đó, thương hiệu thắt lưng da này do anh ta làm đại diện. Nào ngờ cô vừa mở miệng, còn chưa thốt được từ nào, Tần Kiết đang ngồi trong xe liền lên tiếng trước: “Vậy… em cởi đi?”
Lời đã đến bên miệng Trần Ân Tứ, tự nhiên bị nghẹn cứng.
… Tôi thích cái thắt lưng của anh.
… Vậy em cởi đi?
Mười giây sau, Trần Ân Tứ cuối cùng cũng nhận ra nội dung cuộc đối thoại giữa cô và Tần Kiết bèn đóng sập cửa xe, bước vào tòa nhà mà không thèm ngoảnh đầu lại.
Tần Kiết dõi theo bóng lưng cô, mỉm cười, sau đó chờ cô vào thang máy, anh mới giẫm ga rời khỏi đây.
Về đến nhà, Trần Ân Tứ thay giày, vùi đầu vào chiếc gối trên sô pha.
Sao lúc nào cô cũng hay quên vậy, đứng trước mặt Tần Kiết mà toàn ăn nói không thèm suy nghĩ.
Trước đây đã thế, bây giờ cũng không khác gì.
Trần Ân Tứ càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489748/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.