Chương 140 CƠN GHEN TÁM TRĂM NĂM TRƯỚC
Dung Dự và Đường Cửu phải ở lại thanh toán nên đi cuối cùng, hai người bước vào tòa cao ốc Ngân Hà, nhìn thấy Tần Kiết rời nhà hàng trước họ hai mươi phút vẫn đang đứng trước cửa thang máy, Đường Cửu thắc mắc: “Đại ca, sao bây giờ anh mới đến công ty?”
Tần Kiết tắt màn hình điện thoại, nhìn Đường Cửu: “Đi dạo.”
Đường Cửu ngạc nhiên đến nỗi cằm sắp rơi xuống đất, thầm nhủ từ khi nào mà đại ca nhà mình sống điều độ vậy?
Dung Dự vẫn còn nhớ cái hóa đơn ban nãy mình phải thanh toán, nên không có hứng thú gì với lối sống điều độ của Tần Kiết: “Tần Cẩu, cậu có cần thế không, tôi chỉ muốn kết bạn với nữ thần của tôi mà thôi, cậu sồn sồn lên như thế làm gì? Cơn ghen tám trăm năm trước, sao đến bây giờ cậu mới lên cơn hả?”
Đường Cửu đến gần Dung Dự, khẽ hỏi: “Anh Dự, cơn ghen tám trăm năm trước là gì?”
Dung Dự không thèm hạ thấp giọng xuống: “Còn là ghen gì nữa, vẫn là chuyện đó đấy.”
Đường Cửu kéo ống tay áo Dung Dự, ý bảo anh ta nói be bé thôi, đừng để đại ca biết họ đang bàn tán về anh.
Nào ngờ giây tiếp theo Dung Dự mở miệng gọi tên cậu: “Tiểu Cửu, tôi từng kể cho cậu nghe rồi mà, hồi xưa, là tôi gặp nữ thần trước, sau đó tên Tần ‘phá đám’ giữa đường nẫng tay trên, cậu nói xem có tức không?”
Đường Cửu lén lút nhìn Tần Kiết, sau đó lẳng lặng quay người đi, đối mặt với bức tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489737/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.