Chương 128 TÍN VẬT ĐÍNH ƯỚC
Dung Dự vừa thay giày vừa nói: "Chị Lam, chị hiểu lầm rồi, em và Tần Kiết thường hay chạy đến đây chủ yếu là vì thèm cơm chị nấu thôi.
Chị không biết đâu, hầu như ngày nào em cũng phải ăn cơm hộp chỗ Lão Dương, ăn đến mức em nói chuyện toàn là mùi cơm hộp nhà họ. Mỗi lúc thế này em lại thèm món chị nấu cực kỳ..." Nói xong, Dung Dự còn huých tay vào Tần Kiết đã thay giày xong đang đứng chờ mình bên cạnh, "Tần Kiết, cậu cũng vậy đúng không?"
Tần Kiết bỏ hai tay vào túi áo khoác, không nói lời nào, chỉ khẽ gật đầu.
Mạc Lam biết Dung Dự nói vậy chủ yếu vì lo lắng cho mình và Tái Tái, nhưng chị ấy không hề vạch trần: "Được rồi, được rồi, được rồi, nếu muốn ăn cơm chị nấu thật thì cứ gọi báo trước một ngày, hôm sau chị nấu xong sẽ đưa đến cho hai cậu."
Dung Dự: "Tốt quá, có câu này của chị Lam, sau này em không khách sáo nữa đâu."
Mạc Lam mỉm cười dịu dàng, thấy Dung Dự và Tần Kiết không cài kín áo khoác, có lẽ bản năng người mẹ trỗi dậy nên không nhịn được cất lời: "Thời tiết Bắc Kinh đang rét đậm, hai cậu kéo kín áo đi, đừng để cảm."
Dung Dự: "Biết rồi chị Lam."
Mạc Lam cúi đầu, bảo con gái bên cạnh: "Tái Tái, tạm biệt hai chú đi con."
Mạc Tái Tái ngoan ngoãn giơ tay lên, vẫy tay với Dung Dự và Tần Kiết: "Chú Tần, chú Dung, tạm biệt."
"Tạm biệt, Tái Tái." Dung Dự nghịch bím tóc của Mạc Tái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489725/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.