Qua vài giây, Trần Ân Tứ tựa như nói chuyện phiếm, hỏi:
- Lâm Tĩnh Xu vì sao lại bị pass?
Lục Tinh:
- Lâm Tĩnh Xu vốn xuất phát từ sao nhí, từ nhỏ đã cả ngày ngâm mình trong đoàn phim, làm gì có thời gian đi học lớp văn hóa. Hơn nữa kịch bản này vô cùng chất lượng, được viết rất chuyên nghiệp, có nhiều thứ chuyên ngành. Đạo diễn và biên kịch hỏi Lâm Tĩnh Xu thì chín điều đều không biết cả chín, biên kịch ngay lúc ấy liền lắc đầu từ chối, nghe đoàn đội của Lâm Tĩnh Xu nói chuyện, Lâm Tĩnh Xu bị chọc tức, ngay ngày hôm sau đi báo danh học bổ túc buổi tối ở trường đại học.
Lục Tinh cảm thấy cách làm này của Lâm Tĩnh Xu vừa có chút đáng yêu lại buồn cười, nhịn không được cười hai tiếng.
Cười xong, cô mới phát hiện ra rằng Trần Ân Tứ bình thường nghe một chút điều không tốt về Lâm Tĩnh Xu là mỉa mai châm chọc, giờ lại yên lặng một cách kì lạ.
Lục Tinh ngừng cười:
- Ân Ân, cậu có chút vấn đề.
- Không, tớ...
Trần Ân Tứ không nói gì, chỉ chút nữa thôi là buột ra suy nghĩ trong lòng.
...Chỉ là tớ nghĩ, tớ còn không bằng Lâm Tĩnh Xu.
Lâm Tĩnh Xu bị đả kích còn biết đường đi học bổ túc, còn cô, từ ngày bị dân mạng mắng chửi, đã trở nên ỉu xìu.
Trước kia cô không phải thế này, cô từng không ngừng muốn mình ngày càng tốt hơn. Nhìn mà xem, người kia, sau khi anh rời khỏi cô, lại có thể càng ngày càng xán lạn, vì sao cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489715/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.