(*Đại hoàng cẩu: cún vàng to xác, ám chỉ kẻ vô cùng nghe lời người yêu.)
- Cậu nói xem, đây là lời của người làm mẹ nên nói sao? Tớ thật sự không hiểu mẹ tớ như thế nào, một câu mà mỗi ngày nói cả chục lần. Tớ chẳng thể phản bác, cũng không thể bày ra tư thế chống đối được. Nếu không thì vị kia nhà tớ lại bắt đầu khóc lóc, nói mẹ nuôi con lớn từng này vất vả biết bao, vậy mà con một câu cũng không nghe theo mẹ gì cả.
Trần Ân Tứ nghe chăm chú thế nhưng một chữ cũng không vào, cô vẫn luôn im lặng, không ngừng uống rượu.
- Hề Hề à, cậu không biết trong nửa tháng qua tớ sống ở Thượng Hải giống như lên núi đao, xuống biển lửa thế nào đâu. Tớ bị mẹ oán trách tới nỗi nghi ngờ
nhân sinh quan của mình luôn rồi. Mọi thứ đảo lộn cả lên, chẳng thà tớ đi tìm đại hoàng cẩu mà XXOO cho rồi.
- Người nhà tớ theo chủ nghĩa nối nghiệp, đem chuyện yêu đương của con cái thành chuyện vô cùng quan trọng.
- Đại hoàng cẩu dễ tìm như thế, tớ đã sớm tìm cho mẹ thấy rồi...
"...."
Trong chốc lát, nửa bình rượu đã vào bụng của Lâm Nhiễm.
Cô vẫn chưa say, nhưng ánh mắt nhìn về phía Trần Ân Tứ nhiễm chút mê ly:
- Hề Hề, đừng nói về tớ nữa, nói đôi chút về cậu đi.
Trần Ân Tứ bưng ly rượu "A" một tiếng.
- A là ý gì? Nói về đại hoàng cẩu của cậu đi.
Lâm Nhiễm ôm bình rượu, ghé mặt về phía Trần Ân Tứ hỏi một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489690/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.