"Lúc đó tình trạng của đứa bé rất nguy cấp, Ân Ân nhà chúng tôi liền nhanh chóng đưa bé đến bệnh viện, bác sĩ cũng khen Ân Ân nhà tôi, nói chỉ cần đến trễ một chút thì sẽ nguy kịch."
“Không phải bịa đặt, làm sao lại lấy chuyện này ra để bịa đặt. Chỉ là do Ân Ân nhà chúng tôi không kịp thông báo với tổ tiết mục mới gây ra hiểu lầm, cũng chẳng biết nhân viên nào không chịu nhịn một chút đã chạy lên mạng nói bậy. Tôi đương nhiên phải lấy lại sự trong sạch cho Ân Ân, đang liên hệ người để xem lại băng ghi hình khi cậu bé được Ân Ân giúp. Rất nhanh thôi sẽ có, đến lúc đó làm phiền các anh giúp Ân Ân nhà tôi chia sẻ... Vậy tôi thật sự cảm ơn anh rồi, lần sau về Bắc Kinh nhất định sẽ mời anh ăn cơm. Được, tạm biệt.”
Sau khi ngắt cuộc gọi, Lục Tinh nhìn Trần Ân Tứ ngồi bên giường đang đánh chữ trên điện thoại, cô vừa tìm danh bạ, vừa không yên lòng mà dặn dò:
- Ân Ân, không được giận cư dân mạng, chuyện này sắp giải quyết xong rồi!
Nói xong, Lục Tinh lại gọi một cuộc điện thoại: "Cảnh sát Lý phải không? Em giờ đang ở thành phố S, anh có chiến hữu nào ở đây không, giúp em chuyện này với. Cũng không phải chuyện gì lớn, là Ân Ân nhà chúng em, không phải đang bị hiểu lầm sao, em muốn lên mạng làm rõ. Anh xem có thể giúp em liên hệ với người thành phố S, tìm lịch sử ghi hình của bệnh viện và giao thông không...Thật sự cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giuong-anh-chia-em-mot-nua/489666/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.