13
Kiều Kiều được Lâm Hiên và Từ Thương để vào trong phòng ngủ, đương nhiên Lâm Hiên vì con chó nhỏ này mà nhõng nhẽo không biết bao nhiêu lâu với bác gái quản lý, cuối cùng cũng được đồng ý nuôi lại.
Thời gian trôi thật nhanh, không lâu sau, Kiều Kiều đã lớn lên, rốt cuộc không cần uống sữa nữa, nhưng đối với Từ Thương mà nói, lại xuất hiện thêm một chuyện khiến hắn đau đầu.
Ngươi có thể tượng tượng thế này, vào một sáng sớm nọ, Lâm Hiên ôm một con gấu lớn, quần áo xộc xệch xuất hiện trước mặt Từ Thương, dùng thanh âm chưa tỉnh ngủ mềm nhũn nói, “Từ Thương Thương a, buổi tối ăn cái gì a?”
Hiện tại là, Lâm Hiên ôm con chó nhỏ, hai đôi mắt đen như mực nhìn về phía Từ Thương, vẫn là ngữ điệu mềm nhũn như trước, “Từ Thương Thương a, buổi tối chúng ta ăn gì a?”
………..Có một khắc, Từ Thương đột nhiên cảm thấy được, ông trời làm cho chó không thể nói chuyện là một chuyện tốt đẹp đến vô cùng.
Giữa trưa, trong lúc đến căng tin vô tình đụng phải Lâm Hiên, nhìn y uể oải không phấn chấn là có thể biết, con người này lại không ăn cơm trưa. Vì thế tinh thần lương y trong Từ Thương chính thức bùng nổ, ở cửa căng tin giáo dục Lâm Hiên mười lăm phút, trình bày và phân tích các tác hại của việc kiêng ăn, thừa dịp Lâm Hiên đang mơ mơ màng màng, nhanh chóng túm y vào căng tin, đến khi Lâm Hiên phục hồi tinh thần lại, trước mặt đã là một đống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-van-bui-hoa-nhat-diem-hong/2046539/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.