Ngụy Tư Triết biết nói mấy lời sến súa ngọt ngào, cũng biết dỗ dành. Đối diện với câu hỏi của Sở Gia Hòa, anh rất rõ ràng mình nên nói gì và nói thế nào để nửa kia vui vẻ hơn, nhưng anh vẫn chỉ muốn biểu đạt suy nghĩ trong mình cách chân thật nhất. Càng là người anh để tâm, anh lại càng thẳng thắn.
Sở Gia Hòa yêu nhất sự thẳng thắn này của anh.
Trước mắt là bầu trời và tán cây xanh, bên tai là tiếng còi xe nghìn nghịt. Thời gian lắng đọng nơi cuộc sống thường nhật, tất thảy sự vật đều khoác trên mình dáng vẻ đơn sơ nhất.
Sở Gia Hòa xuống đường, lần đầu sánh vai bên Ngụy Tư Triết. Cả hai không hẹn mà cùng thả chậm bước chân, đều cố gắng hết sức kéo dài thời gian đi dạo cùng nhau.
"Ai cũng hy vọng mình có thể trải qua một cuộc sống tốt đẹp." Ngụy Tư Triết tiếp tục: "Ngày trước anh cứ nghĩ, sau năm ba mươi tuổi cuộc sống của anh sẽ không xảy ra biến hóa nào nữa."
"Hồi đó luôn quan niệm chỉ có sự nghiệp mới thay đổi được chất lượng cuộc sống. Nhưng dạo gần đây mới biết, tâm lý quan trọng hơn. Dù cho cuộc đời có ấn định bất biến, chỉ cần mình có tâm thái thái tốt, luôn nhìn sự việc bằng con mắt tích cực thì chất lượng cuộc sống cũng sẽ tự nhiên cải thiện nhỉ."
Qua khúc rẽ, siêu thị xuất hiện trong tầm nhìn, trạng thái tinh thần của Sở Gia Hòa đã trở lại như như thường. Y nhảy xuống lòng đường, ôm lấy tay Ngụy Tư Triết băng qua phía bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-tieng-long-rung-dong/444073/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.