Sở Gia Hòa hơi giật thót khi nhìn thấy tờ giấy ghi chú nọ, ý cười dần lan ra khắp đáy mắt. Tờ giấy nhớ dính trên hộp súp bí đỏ huệ tây hôm nào đến tận bây giờ Ngụy Tư Triết còn giữ lại, và nét chữ y vẫn sạch sẽ rõ ràng hệt như trước.
Tia nắng tươi tắn êm dịu bao bọc lấy phòng khách, cả căn phòng sáng bừng hẳn lên. Sở Gia Hòa ngưng mắt nhìn thật sâu kẻ đầu têu trêu ghẹo trái tim mình, vô thức nghĩ về anh: Khi anh quyết định giữ lại tờ giấy ghi chú này, phải chăng anh đã rung động?
Khóe môi Sở Gia Hòa cong lên: "Tư Triết, anh cứ như đang làm nũng ấy."
Ngụy Tư Triết vô tội nhún vai, cầm ly của Sở Gia Hòa nhấp một hớp nước chanh: "Em lại khởi động một kỹ năng ẩn khác của anh nữa rồi."
Dính người, làm nũng, nói mấy lời sến súa ngọt ngào, còn điều gì ẩn mình sâu bên trong người đàn ông ba mươi tuổi này nữa đây, sự tò mò không rõ này lòng Sở Gia Hòa ngứa ngáy. Ngụy Tư Triết mở nắp nồi, mùi hương cánh gà quanh quẩn khắp gian bếp. Một món mặn một món rau ăn với cơm, dù chỉ là bữa ăn rất đơn giản thôi, vậy mà người nấu cơm thật sự rất chật vật kém cỏi.
Trên bàn ăn trưng chậu sen đá tím đào Sở Gia Hòa tặng, Ngụy Tư Triết dọn dẹp bàn, trà Earl Grey ngâm trong ly thủy tinh. Khẩu phần ít ỏi, cũng chỉ có mỗi một món ăn, bữa cơm đón tiếp Sở Gia Hòa này xoàng xĩnh chẳng ra làm sao, Ngụy Tư Triết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-tieng-long-rung-dong/444069/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.