Nhiệt độ nóng ấm truyền đến từ lòng bàn tay, cảm thấy ấm áp dễ chịu rồi, lúc qua đầu hẻm hai người ăn ý buông tay ra. Cả hai thả mình giữa dòng người nhìn nhau mỉm cười, bước về con phố dài ồn ã náo nhiệt.
Mặc trên mình bộ tây trang bảnh bao và những món trang sức đẹp đẽ, trong mắt mọi người xung quanh hai người họ không hợp với con phố xuề xòa mộc mạc này, có rất nhiều ánh nhìn lạ lùng lia tới. Ngụy Tư Triết khoanh tay, nói: "Hỏng rồi, hai đứa mình ăn bận ra vẻ quá, đi dạo chỗ thế này phải về nhà thay quần áo trước."
"Tôi không nghĩ thế." Sở Gia Hòa đến gần Ngụy Tư Triết, nhường đường cho chiếc xe đạp phía sau. Đường phố chật hẹp, họ chen chúc nhau tản bộ, "Tôi đang trải qua quá khứ của anh, về lý thì phải ăn mặc long trọng mới phải."
Câu nói nọ làm lồng ngực Ngụy Tư Triết căng lên, nhất thời không khống chế được hành vi của mình. Anh ôm lấy vai Sở Gia Hòa, bàn tay đặt trên đầu vai, ngón cái vuốt ve lấy áo khoác y với tâm trạng sung sướng.
"Em thấy cửa hàng văn phòng phẩm đó không?" Ngụy Tư Triết chỉ vào căn nhà gạch gói bên tay phải, "Nó đã ở đây hơn mười năm rồi, tôi nhớ hồi đó 5 xu có thể mua được một cục tẩy hoặc hai cây bút bi."
"Hoặc là một cái thước nhựa." Sở Gia Hòa bổ sung.
"Phải rồi." Ngụy Tư Triết cười, cảm thán: "Bây giờ 5 xu không mua được gì nữa rồi."
Tiếng rao của chủ hàng quán vang lên không ngừng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giua-tieng-long-rung-dong/444053/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.